lǚ xìng sì shí shǒu
旅兴(四十首)
shàng gǔ rén yī xīn, shēng róng sǐ tóng āi.
上古人一心,生荣死同哀。
mò shì zì wèi xīn, gǔ ròu duō xián cāi.
末世自为心,骨肉多嫌猜。
chén chén shí rì yǔ, màn màn bǎi mǔ tái.
沉沉十日雨,漫漫百亩苔。
tái shēn chē lún méi, píng lù shēng hāo lái.
苔深车轮没,平路生蒿莱。
wū hū zhāng zhòng wèi, héng mén hé yóu kāi.
呜呼张仲蔚,衡门何由开。
¤