lèi jiāng yuè yǒng méi
酹江月(咏梅)
gū cūn lí luò, yù tíng tíng wèi wèn hé qí qīng shòu.
孤村篱落,玉亭亭、为问何其清瘦。
yù yǔ hái chóu shuí suǒ xiào, lín shuǐ yān rán zì zhào.
欲语还愁谁索笑,临水嫣然自照。
gān shòu qī liáng, bù qiú shí jué, fēng zhì hé gāo miào.
甘受凄凉,不求识觉,风致何高妙。
sōng āi zhú zā, gèng kān shuāng xuě.
松挨竹拶,更堪霜雪__。
zhēng nài zhōng shì bīng jī, yě guò le jǐ gè, qíng hūn yǔ xiǎo.
争奈终是冰肌,也过了几个,晴昏雨晓。
lěng yàn hán xiāng kōng zì xī, hòu yè shān gāo yuè xiǎo.
冷艳寒香空自惜,后夜山高月小。
mǎn dì cāng tái, yī shēng āi jiǎo, shū yǐng guī yōu miǎo.
满地苍苔,一声哀角,疏影归幽渺。
shì wú hé jìng, sān huā liǎng ruǐ bù shǎo.
世无和靖,三花两蕊不少。