哭于鹄

kū yú gǔ
哭于鹄

qīng shān wú yì rén, hū jué dà guó pín.
青山无逸人,忽觉大国贫。
liáng yù chén yōu quán, míng wéi tiān xià zhēn.
良玉沉幽泉,名为天下珍。
yě xìng shū shí sú, zài bài nǎi cóng jūn.
野性疏时俗,再拜乃从军。
qì gāo zhōng bù hé, qù rú jìng shàng chén.
气高终不合,去如镜上尘。
wǒ chū yǒu zhāng jù, xiāng hé zhě wéi jūn.
我初有章句,相合者唯君。
jīn lái diào sì zǐ, duì lǒng shāo xīn wén.
今来吊嗣子,对陇烧新文。
gēng zhě fèi qí sì, cuàn zhě jué qí xīn.
耕者废其耜,爨者绝其薪。
gǒu wú xīn yī shang, hé yòng guāng wǒ shēn.
苟无新衣裳,曷用光我身。
diàn jiǔ tú bài shǒu, āi huái ān néng chén.
奠酒徒拜手,哀怀安能陈。
tú bǎo jīn shí yùn, qiān zǎi rén suǒ wén.
徒保金石韵,千载人所闻。

青山无逸人,忽觉大国贫。
良玉沉幽泉,名为天下珍。
野性疏时俗,再拜乃从军。
气高终不合,去如镜上尘。
我初有章句,相合者唯君。
今来吊嗣子,对陇烧新文。
耕者废其耜,爨者绝其薪。
苟无新衣裳,曷用光我身。
奠酒徒拜手,哀怀安能陈。
徒保金石韵,千载人所闻。