哭刘德仁

kū liú dé rén
哭刘德仁

jiǎ dǎo hái rú cǐ, shēng qián bú jiàn chūn.
贾岛还如此,生前不见春。
qǐ néng shī kǔ zhě, biàn shì mìng jī rén.
岂能诗苦者,便是命羁人。
jiā shì yīn yín shī, shí qíng ài guó qīn.
家事因吟失,时情碍国亲。
duō yīng xián hèn gǔ, qiān gǔ bù wéi chén.
多应衔恨骨,千古不为尘。

贾岛还如此,生前不见春。
岂能诗苦者,便是命羁人。
家事因吟失,时情碍国亲。
多应衔恨骨,千古不为尘。