饯郑安阳入蜀

jiàn zhèng ān yáng rù shǔ
饯郑安阳入蜀

péng shān zhé bǎn wài, jǐng luò shǎo chéng wēi.
彭山折坂外,井络少城隈。
dì shì sān bā sú, rén fēi bǎi lǐ cái.
地是三巴俗,人非百里材。
wèi tú jūn chàng wàng, qí lù wǒ péi huái.
畏途君怅望,岐路我裴徊。
xīn shǎng fēng yān gé, róng huá suì yuè cuī.
心赏风烟隔,容华岁月催。
yáo yáo fēn fèng yě, qù qù zhuǎn lóng méi.
遥遥分凤野,去去转龙媒。
yí jǐn fēi qián yì, míng qín jí jiù tái.
遗锦非前邑,鸣琴即旧台。
jiàn mén qiān rèn qǐ, shí lù wǔ dīng kāi.
剑门千仞起,石路五丁开。
hǎi kè chéng chá dù, xiān tóng yù zhú huí.
海客乘槎渡,仙童驭竹回。
hún jiāng lí hè yuǎn, sī zhú duàn yuán āi.
魂将离鹤远,思逐断猿哀。
wéi yǒu shuāng fú xì, fēi qù fù fēi lái.
唯有双凫舄,飞去复飞来。

彭山折坂外,井络少城隈。
地是三巴俗,人非百里材。
畏途君怅望,岐路我裴徊。
心赏风烟隔,容华岁月催。
遥遥分凤野,去去转龙媒。
遗锦非前邑,鸣琴即旧台。
剑门千仞起,石路五丁开。
海客乘槎渡,仙童驭竹回。
魂将离鹤远,思逐断猿哀。
唯有双凫舄,飞去复飞来。