羁卧山中

jī wò shān zhōng
羁卧山中

wò hè mí shí dài, xíng gē rèn sǐ shēng.
卧壑迷时代,行歌任死生。
hóng yán yì qì jǐn, bái bì gù jiāo qīng.
红颜意气尽,白璧故交轻。
jiàn hù wú rén jī, shān chuāng tīng niǎo shēng.
涧户无人迹,山窗听鸟声。
chūn sè yuán yán shàng, hán guāng rù liū píng.
春色缘岩上,寒光入溜平。
xuě jǐn sōng wéi àn, yún kāi shí lù míng.
雪尽松帷暗,云开石路明。
yè bàn jī wú sù, cháo suí xún zhì xíng.
夜伴饥鼯宿,朝随驯雉行。
dù xī yóu yì chù, xún dòng bù zhī míng.
度溪犹忆处,寻洞不知名。
zǐ shū cháng rì yuè, dān yào jǐ nián chéng.
紫书常日阅,丹药几年成。
kòu zhōng míng tiān gǔ, shāo xiāng yàn dì jīng.
扣钟鸣天鼓,烧香厌地精。
tǎng yù fú qiū hè, piāo yáo líng tài qīng.
倘遇浮丘鹤,飘飖凌太清。

卧壑迷时代,行歌任死生。
红颜意气尽,白璧故交轻。
涧户无人迹,山窗听鸟声。
春色缘岩上,寒光入溜平。
雪尽松帷暗,云开石路明。
夜伴饥鼯宿,朝随驯雉行。
度溪犹忆处,寻洞不知名。
紫书常日阅,丹药几年成。
扣钟鸣天鼓,烧香厌地精。
倘遇浮丘鹤,飘飖凌太清。