jīng mèng hào rán lù mén jiù jū èr shǒu
经孟浩然鹿门旧居二首
mèng zǐ zhōng yān chù, yóu rén de de guò.
孟子终焉处,游人得得过。
dz shēn huáng yòu xiǎo, dì nuǎn bái yún duō.
dz深黄狖小,地暖白云多。
kǒng shèng jiē dà miù, xuán zōng zhēng nài hé.
孔圣嗟大谬,玄宗争奈何。
kōng yú xiàn shān sè, qiān gǔ gòng cuó é.
空馀岘山色,千古共嵯峨。
huā luò gǔ yīng tí, jīng líng ān zài zāi.
花落谷莺啼,精灵安在哉。
qīng shān bù kě wèn, yǒng rì dú péi huí.
青山不可问,永日独裴回。
zhǒng xué yīng cáng hǔ, huāng bēi zhī jiàn tái.
冢穴应藏虎,荒碑只见苔。
yī yú yì chóu chàng, zuó rì yǐng chéng huí.
伊余亦惆怅,昨日郢城回。