jìng chóu zhì shū sān cì zhī rǔ jiān xì yáng lǐ cáo èr shǒu
敬酬智叔三赐之辱兼戏杨理曹二首
lóng zhēng hǔ jù jìng chéng chén, zhǐ yǒu qīng lóu yǔ bái mén.
龙争虎据竟成尘,只有青楼与白门。
lìng zǎi cái gāo xiān dé jù, shǐ jūn qíng chóng shù kāi zūn.
令宰才高先得句,使君情重数开樽。
jiāng shān gù guó nàn liú hè, kē dǒu huāng chí kě zhe kūn.
江山故国难留鹤,科斗荒池可著鲲。
zhí shǐ hé xū hún zuò bái, wèi yīng tóu niè kuì zhū sūn.
直使颌须浑作白,未应投镊愧诸孙。