hé yáo lìng gōng kū lǐ shàng shū yì
和姚令公哭李尚书乂
guì jiàn suī shū děng, píng shēng qiè xià fēng.
贵贱虽殊等,平生窃下风。
yún ní shì yǐ jué, shān hǎi nà hái tōng.
云泥势已绝,山海纳还通。
hū tàn dēng lóng zhě, fān jiāng diào hè tóng.
忽叹登龙者,翻将吊鹤同。
qín shī yóu kě tuō, jiàn lǚ dú chéng kōng.
琴诗犹可托,剑履独成空。
chóu xī cháng lùn lǐ, xìng yán měi fěi gōng.
畴昔尝论礼,兴言每匪躬。
rén sī cuī yǎn yì, cháo yǎn jì zūn gōng.
人思崔琰议,朝掩祭遵公。
zuò shàn shén hé kù, yī rén mìng bù róng.
作善神何酷,依仁命不融。
tiān wén xū běi dǒu, rén shì bà nán gōng.
天文虚北斗,人事罢南宫。
shàng zǎi jì shāng jiù, xià liú mí gǎn zhōng.
上宰既伤旧,下流弥感衷。
wú ēn bào guó shì, tú yù wèn xuán qióng.
无恩报国士,徒欲问玄穹。