hán xìn
韩信
hán shēng gāo cái kuà yī shì, liú xiàng cún wáng fān shǒu ěr.
韩生高才跨一世,刘项存亡翻手耳。
zhōng rán bù rěn fù pèi gōng, pō shì cóng róng dé tiān yì.
终然不忍负沛公,颇似从容得天意。
chéng gāo rì yè wàng jiù bīng, qǔ qí zì zhòng shēn yǐ qīng.
成皋日夜望救兵,取齐自重身已轻。
niè zú fēng wáng néng zǎo wù, qǐ hèn huái yīn shí qiān hù.
蹑足封王能早寤,岂恨淮阴食千户。
suī zhī tiān xià yǒu suǒ guī, dú lián shēn yǔ kuài děng qí.
虽知天下有所归,独怜身与哙等齐。
kuǎi tōng kuáng shuō bù zú hàn, chén xī rú zǐ hú néng wéi.
蒯通狂说不足撼,陈豨孺子胡能为。
yǔ cháng shì jiǔ huái yīn shì, hán xìn miào qián mù shí wéi.
予尝贳酒淮阴市,韩信庙前木十围。
qiān nián shì yǔ fú yún qù, xiǎng jiàn liú hóu jué shì fēi.
千年事与浮云去,想见留侯决是非。
zhàng fū chū shēn zuǒ míng zhǔ, yòng shě xíng cáng kě zì zhī.
丈夫出身佐明主,用舍行藏可自知。
gōng míng xiè hòu xuān tiān dì, wàn shì dāng guān shī yì shí.
功名邂逅轩天地,万事当观失意时。