hé quán shàng rén
和泉上人
máng xié tà biàn wàn shān sōng, de de guī lái zhàng shì zhōng.
芒鞋踏遍万山松,得得归来丈室中。
pò gāi yī shēn zài xuán qìng,
破祴一身在悬罄,
qīng tán duì kè shì zhuàng zhōng.
清谈对客似撞钟。
míng jiā yào kàn jīng rén jǔ,
名家要看惊人举,
mì jù hé xū xiào wǒ qióng.
觅句何须效我穷。
chūn yǔ dì lú fēn bàn zuò,
春雨地炉分半坐,
biàn yí shēn zhù gǔ chán cóng.
便疑身住古禅丛。