何满子

hé mǎn zǐ
何满子

zhèng shì pò guā nián jǐ, hán qíng guàn dé rén ráo.
正是破瓜年几,含情惯得人饶。
táo lǐ jīng shén yīng wǔ shé,
桃李精神鹦鹉舌,
kě kān xū dù liáng xiāo.
可堪虚度良宵。
què ài lán luó qún zi, xiàn tā zhǎng shù xiān yāo.
却爱蓝罗裙子,羡他长束纤腰。
xiě dé yú jiān wú xiàn, qí rú huā suǒ chūn huī.
写得鱼笺无限,其如花锁春晖。
mù duàn wū shān yún yǔ,
目断巫山云雨,
kōng jiào cán mèng yī yī.
空教残梦依依。
què ài xūn xiāng xiǎo yā, xiàn tā zhǎng zài píng wéi.
却爱熏香小鸭,羡他长在屏帏。

正是破瓜年几,含情惯得人饶。
桃李精神鹦鹉舌,可堪虚度良宵。
却爱蓝罗裙子,羡他长束纤腰。
写得鱼笺无限,其如花锁春晖。
目断巫山云雨,空教残梦依依。
却爱熏香小鸭,羡他长在屏帏。