和李舍人秋日卧疾言怀

hé lǐ shè rén qiū rì wò jí yán huái
和李舍人秋日卧疾言怀

xián wò jīn qíng yuǎn, xī fēng jú jiàn fāng.
闲卧襟情远,西风菊渐芳。
xū chuāng tōng xiǎo jǐng, zhēn diàn juǎn qiū guāng.
虚窗通晓景,珍簟卷秋光。
guǒ zhuì qīng shā jìng, chén lí lǜ xiǎn qiáng.
果坠青莎径,尘离绿藓墙。
yào lián kāi jìng shì, shū gé chū cóng huáng.
药奁开静室,书阁出丛篁。
duì jiǔ yín nán jǐn, sī shān mèng shāo zhǎng.
对酒吟难尽,思山梦稍长。
wáng yán shēng cǎi bǐ, cháo fú rě lú xiāng.
王言生彩笔,朝服惹炉香。
sōng yǐng yōu lián qì, chóng shēng lěng dào chuáng.
松影幽连砌,虫声冷到床。
shī chéng shuí gǎn hé, qīng sī ruò huái shuāng.
诗成谁敢和,清思若怀霜。

闲卧襟情远,西风菊渐芳。
虚窗通晓景,珍簟卷秋光。
果坠青莎径,尘离绿藓墙。
药奁开静室,书阁出丛篁。
对酒吟难尽,思山梦稍长。
王言生彩笔,朝服惹炉香。
松影幽连砌,虫声冷到床。
诗成谁敢和,清思若怀霜。