和孔教授武仲济南四咏 鹊山亭

hé kǒng jiào shòu wǔ zhòng jǐ nán sì yǒng què shān tíng
和孔教授武仲济南四咏 鹊山亭

zhù tái lín shuǐ qiǎo ān pái, wàn xiàng xuān áng fā yì mái.
筑台临水巧安排,万象轩昂发瘗埋。
nán lǐng bēng téng lái bù jìn, běi shān duàn xù yì yóu jiā.
南岭崩腾来不尽,北山断续意尤佳。
píng shí zhàn fá jiē huāng cǎo, yǒng rì dēng lín wèi bìng huái.
平时战伐皆荒草,永日登临慰病怀。
gèng yù liú shī tí sù bì, zuò zhōng shuí yǔ shǎo líng xié.
更欲留诗题素壁,坐中谁与少陵偕。

筑台临水巧安排,万象轩昂发瘗埋。
南岭崩腾来不尽,北山断续意尤佳。
平时战伐皆荒草,永日登临慰病怀。
更欲留诗题素壁,坐中谁与少陵偕。