hàn gōng chūn rén wǔ kāi lú rì xì zuò
汉宫春(壬午开炉日戏作)
yǔ rù qīng hán, dàn xīn chōu wèi shì, huāng le dōng lí.
雨入轻寒,但新篘未试,荒了东篱。
zhāo lái àn jīng cuì xiù, zhòng yǐ píng wéi.
朝来暗惊翠袖,重倚屏帏。
míng chuāng lì gé, wèi hé rén lěng luò duō shí.
明窗丽阁,为何人、冷落多时。
cuī zhòng dùn, zhuāng tái cè pàn, huà táng wèi pà chūn chí.
催重顿,妆台侧畔,画堂未怕春迟。
màn shěng rōng xiāng fěn yūn, jì qù nián zuì lǐ, tí zì qīng yī.
漫省茸香粉晕,记去年醉里,题字倾欹。
hóng lú wèi shēn zhà nuǎn, ér nǚ chéng wéi.
红炉未深乍暖,儿女成围。
chá xiāng shū chù, huà cán huī zì shuō xīn qī.
茶香疏处,画残灰、自说心期。
róng xī hǎo, tuán luán fēn yù, qián cūn yè xuě chū guī.
容膝好,团栾分芋,前村夜雪初归。