郭熙秋山平远二首

guō xī qiū shān píng yuǎn èr shǒu
郭熙秋山平远二首

mù jǐn gū hóng luò zhào biān, yáo zhī fēng yǔ bù tóng chuān.
目尽孤鸿落照边,遥知风雨不同川。
cǐ jiān yǒu jù wú rén jiàn, sòng yǔ xiāng yáng mèng hào rán.
此间有句无人见,送与襄阳孟浩然。
mù luò sāo rén yǐ yuàn qiū, bù kān píng yuǎn fā shī chóu.
木落骚人已怨秋,不堪平远发诗愁。
yào kàn wàn hè zhēng liú chù, tā rì zhōng fán gù hǔ tóu.
要看万壑争流处,他日终烦顾虎头。

目尽孤鸿落照边,遥知风雨不同川。
此间有句无人见,送与襄阳孟浩然。
木落骚人已怨秋,不堪平远发诗愁。
要看万壑争流处,他日终烦顾虎头。