gǔ shī èr shǒu shàng sū zǐ zhān
古诗二首上苏子瞻
qīng sōng chū jiàn hè, shí lǐ wén fēng shēng.
青松出涧壑,十里闻风声。
shàng yǒu bǎi chǐ sī, xià yǒu qiān suì líng.
上有百尺丝,下有千岁苓。
zì xìng dé jiǔ yào, wéi rén zhì tuí líng.
自性得久要,为人制颓龄。
xiǎo cǎo yǒu yuǎn zhì, xiāng yī zài píng shēng.
小草有远志,相依在平生。
yī hé bù bìng shì, shēn gēn qiě gù dì.
医和不并世,深根且固蒂。
rén yán kě yī guó, kě yòng tài zǎo jì.
人言可医国,可用太早计。
xiǎo dà cái zé shū, qì wèi gù xiàng shì.
小大材则殊,气味固相似。