感怀(十四首)

gǎn huái shí sì shǒu
感怀(十四首)

fú yún cóng hé lái, běn shì shān chuān qì.
浮云从何来,本是山川气。
cùn yīn bù zhōng cháo, yī yǔ hào wú jì.
寸阴不终朝,一雨浩无际。
jiāng hé huì jiāo liú, cǎo mù fèn yán lì.
江河会交流,草木奋妍丽。
dàn zhī rùn zé gōng, bù shí zhēn zǎi yì.
但知润泽功,不识真宰意。
tiān fēng chuī xuán yīn, bái rì zhào hòu dì.
天风吹玄阴,白日照厚地。
lǐ luàn zì yǒu cháng, qiān zǎi kě zuò zhì.
理乱自有常,千载可坐致。
¤

浮云从何来,本是山川气。
寸阴不终朝,一雨浩无际。
江河会交流,草木奋妍丽。
但知润泽功,不识真宰意。
天风吹玄阴,白日照厚地。
理乱自有常,千载可坐致。
¤