邓忠臣母周氏挽词

dèng zhōng chén mǔ zhōu shì wǎn cí
邓忠臣母周氏挽词

wēi shēng zhēn cǎo mù, wú chǔ xiè tiān lì.
微生真草木,无处谢天力。
cí yán rú chūn fēng, bú jiàn táo lǐ shí.
慈颜如春风,不见桃李实。
gǔ jīn bào cǐ hèn, yǒu zhì fǔ yǎng shī.
古今抱此恨,有志俯仰失。
gōng zǐ qǐ xiān zhī, zhàn zhàn cháng xī rì.
公子岂先知,战战常惜日。
wú jūn rì yuè zhào, wěi qū dào gān gé.
吾君日月照,委曲到肝膈。
āi zāi rén zǐ xīn, wú hé ài yī yì.
哀哉人子心,吾何爱一邑。
jiā tíng bài qián hòu, càn rán fā xiào sè.
家庭拜前后,粲然发笑色。
qǐ bǐ huáng rǎng xià, fén yì qiān jīn bì.
岂比黄壤下,焚瘗千金璧。
ruò rén dào dé rén, shì cǐ yì xì jù.
若人道德人,视此亦戏剧。
liáo cháng céng mǐn yì, jù yǔ xiān fó jì.
聊偿曾闵意,遽与仙佛寂。
gū lèi wò jiāng zhǔ, yǒng wàng fén mù gé.
孤累卧江渚,永望坟墓隔。
zuò shī xiāng chǔ wǎn, gǎn tòng lèi zài dī.
作诗相楚挽,感恸泪再滴。

微生真草木,无处谢天力。
慈颜如春风,不见桃李实。
古今抱此恨,有志俯仰失。
公子岂先知,战战常惜日。
吾君日月照,委曲到肝膈。
哀哉人子心,吾何爱一邑。
家庭拜前后,粲然发笑色。
岂比黄壤下,焚瘗千金璧。
若人道德人,视此亦戏剧。
聊偿曾闵意,遽与仙佛寂。
孤累卧江渚,永望坟墓隔。
作诗相楚挽,感恸泪再滴。