读文山诗藁

dú wén shān shī gǎo
读文山诗藁

yī zhāo qín zhàng hǎi, gū yǐng luò qióng huāng.
一朝禽瘴海,孤影落穷荒。
hèn jí xīn nán xuě, chóu nóng bìn yì shuāng.
恨极心难雪,愁浓鬓易霜。
yàn jīng gē yì shuǐ, sū lǐ qì kě liáng.
燕荆歌易水,苏李泣可梁。
dú dào nán nán jì, méi huā tiě shí cháng.
读到难难际,梅花铁石肠。

一朝禽瘴海,孤影落穷荒。
恨极心难雪,愁浓鬓易霜。
燕荆歌易水,苏李泣可梁。
读到难难际,梅花铁石肠。