dèng fáng zhāng chè luò dì
邓鲂、张彻落第
gǔ qín wú sú yùn, zòu bà wú rén tīng.
古琴无俗韵,奏罢无人听。
hán sōng wú yāo huā, zhī xià wú rén xíng.
寒松无妖花,枝下无人行。
chūn fēng shí èr jiē, xuān qí bù zàn tíng.
春风十二街,轩骑不暂停。
bēn chē kàn mǔ dān, zǒu mǎ tīng qín zhēng.
奔车看牡丹,走马听秦筝。
zhòng mù yuè fāng yàn, sōng dú shǒu qí zhēn.
众目悦芳艳,松独守其贞。
zhòng ěr xǐ zhèng wèi, qín yì bù gǎi shēng.
众耳喜郑卫,琴亦不改声。
huái zāi èr fū zǐ, niàn cǐ wú zì qīng.
怀哉二夫子,念此无自轻。