楚竹吟酬卢虔端公见和湘弦怨

chǔ zhú yín chóu lú qián duān gōng jiàn hé xiāng xián yuàn
楚竹吟酬卢虔端公见和湘弦怨

wò zhōng yǒu xīn shēng, chǔ zhú rén wèi wén.
握中有新声,楚竹人未闻。
shí yīn zhě wèi shuí, qīng yè chuī zèng jūn.
识音者谓谁,清夜吹赠君。
xī wèi xiāo xiāng yǐn, céng dòng xiāo xiāng yún.
昔为潇湘引,曾动潇湘云。
yī jiào fèng gǎi tīng, zài jīng hè shī qún.
一叫凤改听,再惊鹤失群。
jiāng huā fěi qiū luò, shān rì dāng zhòu xūn.
江花匪秋落,山日当昼曛。
zhòng zhuó xiǎng zá tà, gū qīng sī fēn yūn.
众浊响杂沓,孤清思氛氲。
yù zhī yuàn yǒu xíng, yuàn xiàng míng yuè fèn.
欲知怨有形,愿向明月分。
yī jū líng jūn lèi, qiān nián xiāng shuǐ wén.
一掬灵均泪,千年湘水文。

握中有新声,楚竹人未闻。
识音者谓谁,清夜吹赠君。
昔为潇湘引,曾动潇湘云。
一叫凤改听,再惊鹤失群。
江花匪秋落,山日当昼曛。
众浊响杂沓,孤清思氛氲。
欲知怨有形,愿向明月分。
一掬灵均泪,千年湘水文。