次韵召之才将流民过悬帛岭均田

cì yùn zhào zhī cái jiāng liú mín guò xuán bó lǐng jūn tián
次韵召之才将流民过悬帛岭均田

dú xián cóng shì chū huāng chéng, xià mǎ xié qióng shàng shí céng.
独贤从是出荒城,下马携筇上石层。
yōu dòng xún huā yí ruǎn zhào, duàn yá cháng xiào xiǎng sūn dēng.
幽洞寻花疑阮肇,断崖长啸想孙登。
yù chāo fú shì guà guān fú, wèi jué zhòng yún fǔ jiàn léng.
欲超浮世挂冠绂,未决重云抚剑棱。
jīng yǔ xiǎo yān hán suǒ mò, shùn fēng qiáo sǒu zhèn léng zēng.
经雨晓烟寒索寞,顺风樵叟震碐磳。
shān xíng chūn dào tiān gāo xiù, pù liū bīng xiāo zhuǎn fèi téng.
山形春到添高秀,瀑溜冰消转沸腾。
xíng yǒu liú yí xié qiǎng bǎo, zuò kàn qiáo cuì shí xīn zhēng.
行有流移携襁褓,坐看憔悴拾薪蒸。
sù cān měi kuì sī mín bìng, gǎi zuò cháng wèi fǎ lì shéng.
素餐每愧斯民病,改作常为法吏绳。
guān xiǎo zé qīng xū zì wèi, dé féng jiā chù jǐ rén céng.
官小责轻须自慰,得逢佳处几人曾。

独贤从是出荒城,下马携筇上石层。
幽洞寻花疑阮肇,断崖长啸想孙登。
欲超浮世挂冠绂,未决重云抚剑棱。
经雨晓烟寒索寞,顺风樵叟震碐磳。
山形春到添高秀,瀑溜冰消转沸腾。
行有流移携襁褓,坐看憔悴拾薪蒸。
素餐每愧斯民病,改作常为法吏绳。
官小责轻须自慰,得逢佳处几人曾。