词笑令(⑤灼灼)

cí xiào lìng zhuó zhuó
词笑令(⑤灼灼)

shī yuē: jǐn chéng chūn nuǎn huā yù fēi.
诗曰:锦城春暖花欲飞。
zhuó zhuó dāng tíng wǔ zhè zhī.
灼灼当庭舞柘枝。
xiāng jūn shàng kè hé dōng xiù, zì yán nà fù páng rén zhī.
相君上客河东秀,自言那复旁人知。
qiè yuàn shēn wéi liáng shàng yàn.
妾愿身为梁上燕。
zhāo zhāo mù mù zhǎng xiàng jiàn.
朝朝暮暮长相见。
yún shōu yuè duò hǎi shěn shěn, lèi mǎn hóng xiāo jì cháng duàn.
云收月堕海沈沈,泪满红绡寄肠断。
cháng duàn.
肠断。
xiù lián juǎn.
绣帘卷。
qiè yuàn shēn wéi liáng shàng yàn.
妾愿身为梁上燕。
zhāo zhāo mù mù zhǎng xiàng jiàn.
朝朝暮暮长相见。
mò qiǎn ēn qiān qíng biàn.
莫遣恩迁情变。
hóng xiāo fěn lèi zhī hé xiàn.
红绡粉泪知何限。
wàn gǔ kōng chuán yí yuàn.
万古空传遗怨。

诗曰:锦城春暖花欲飞。
灼灼当庭舞柘枝。
相君上客河东秀,自言那复旁人知。
妾愿身为梁上燕。
朝朝暮暮长相见。
云收月堕海沈沈,泪满红绡寄肠断。
肠断。
绣帘卷。
妾愿身为梁上燕。
朝朝暮暮长相见。
莫遣恩迁情变。
红绡粉泪知何限。
万古空传遗怨。