chūn rì shū huái
春日书怀
bó yá qín jué qǐ qiú zhī, wǎng wǎng qíng qiān zì yǒu shī.
伯牙琴绝岂求知,往往情牵自有诗。
lǒng yuè zhèng dāng hán shí yè,
垄月正当寒食夜,
chūn yīn chū guò hǎi táng shí.
春阴初过海棠时。
dān shū wèi bì chóu liáng xiāng, duàn jiǔ wéi kān zuò lǎo shī.
耽书未必酬良相,断酒唯堪作老师。
duō bìng bù rèn yī gèng báo, dōng fēng tái shàng mò xiāng chuī.
多病不任衣更薄,东风台上莫相吹。