cháng mén yuàn èr shǒu
长门怨二首
jì mò gù gōng chūn, cán dēng xiǎo shàng cún.
寂寞故宫春,残灯晓尚存。
cóng lái fēi qiè guò, ǒu ěr shī jūn ēn.
从来非妾过,偶尔失君恩。
huā luò shāng róng bìn, yīng tí jīng mèng hún.
花落伤容鬓,莺啼惊梦魂。
cuì huá rú kě dài, yīng miǎn lǎo cháng mén.
翠华如可待,应免老长门。
yè luò cháng mén jìng, tái shēng yǒng xiàng yōu.
叶落长门静,苔生永巷幽。
xiāng sī duì míng yuè, dú zuò xiàng kōng lóu.
相思对明月,独坐向空楼。
luán jià mí zhōng zhuǎn, é méi lǎo zì chóu.
銮驾迷终转,蛾眉老自愁。
zhāo yáng gē wǔ bàn, cǐ xī wèi zhī qiū.
昭阳歌舞伴,此夕未知秋。