chūn mián
春眠
xīn yù zhī tǐ chàng, dú qǐn shén hún ān.
新浴肢体畅,独寝神魂安。
kuàng yīn yè shēn zuò, suì chéng rì gāo mián.
况因夜深坐,遂成日高眠。
chūn bèi báo yì nuǎn, cháo chuāng shēn gēng xián.
春被薄亦暖,朝窗深更闲。
què wàng rén jiān shì, shì dé zhěn shàng xiān.
却忘人间事,似得枕上仙。
zhì shì wú mèng xiǎng, dà hé nán míng yán.
至适无梦想,大和难名言。
quán shèng péng zé zuì, yù dí cáo xī chán.
全胜彭泽醉,欲敌曹溪禅。
hé wù hū wǒ jué, bó láo shēng guān guān.
何物呼我觉,伯劳声关关。
qǐ lái qī zǐ xiào, shēng jì chūn máng rán.
起来妻子笑,生计春茫然。