chū dōng cóng xìng hàn gù qīng mén yìng zhì
初冬从幸汉故青门应制
hàn wáng jiàn dū yì, wèi shuǐ duì qīng mén.
汉王建都邑,渭水对青门。
cháo shì jù dōng shì, fén líng gòng běi yuán.
朝市俱东逝,坟陵共北原。
huāng liáng xiāo xiāng quē, wú méi shào píng yuán.
荒凉萧相阙,芜没邵平园。
quán shèng jīn hé zài, yīng xióng nán zhòng lùn.
全盛今何在,英雄难重论。
gù jī réng yuè lì, yí dié shàng yún tún.
故基仍岳立,遗堞尚云屯。
dāng jí tǔ gōng zhuàng, ān zhī rén lì fán.
当极土功壮,安知人力烦。
tiān yóu jiè dōng shǒu, huái xī zhù lóng xuān.
天游戒东首,怀昔驻龙轩。
hé bì jīn tāng gù, wú rú dào dé fān.
何必金汤固,无如道德藩。
wēi chén liàng duō xìng, cān chéng ǒu shū ēn.
微臣谅多幸,参乘偶殊恩。
yù cǐ chén gǔ shì, gǎn zòu xīng wáng yán.
预此陈古事,敢奏兴亡言。