泊徐城寄杜挺之王平甫

pō xú chéng jì dù tǐng zhī wáng píng fǔ
泊徐城寄杜挺之王平甫

shí lǐ wǔ lǐ yī zhí qiǎn, qiān chóu wàn chóu guò xú chéng.
十里五里一值浅,千愁万愁过徐城。
wáng jūn lùn yǔ hé liú zǔ, dù lǎo tán sī yuè sè qīng.
王君论与河流阻,杜老谈思月色清。
àn ruò yì qiáng kōng zì miàn, shù rú zhāng gài yù shuí qīng.
岸若屹墙空自面,树如张盖欲谁倾。
èr rén dǎng jí qīn zhāo xī, gèng wǎn gèng chí hé jì chéng.
二人党及亲朝夕,更晚更迟何计程。

十里五里一值浅,千愁万愁过徐城。
王君论与河流阻,杜老谈思月色清。
岸若屹墙空自面,树如张盖欲谁倾。
二人党及亲朝夕,更晚更迟何计程。