汴河

biàn hé
汴河

dāng shí tiān zǐ shì xián yóu, jīn rì xíng rén tè dì chóu.
当时天子是闲游,今日行人特地愁。
liǔ sè zòng ráo zhuāng gù guó,
柳色纵饶妆故国,
shuǐ shēng hé rěn dào yáng zhōu.
水声何忍到扬州。
qián kūn yǒu yì zhōng nán huì, lí shù wú qíng qǐ zì yóu.
乾坤有意终难会,黎庶无情岂自由。
yīng xiào qín huáng yòng xīn cuò, mán qū shén guǐ hǎi dōng tóu.
应笑秦皇用心错,谩驱神鬼海东头。

当时天子是闲游,今日行人特地愁。
柳色纵饶妆故国,水声何忍到扬州。
乾坤有意终难会,黎庶无情岂自由。
应笑秦皇用心错,谩驱神鬼海东头。