āi mèng yún qīng sōng yáng huāng jū
哀孟云卿嵩阳荒居
qī qī bào yōu dú, yàn yàn chén huāng jū.
戚戚抱幽独,宴宴沉荒居。
bù wén xīn huān xiào, dàn dǔ jiù shī shū.
不闻新欢笑,但睹旧诗书。
yì bò yì mí kǔ, gēng shān shí wú yú.
艺檗意弥苦,耕山食无馀。
dìng jiāo xī hé zài, zhì qī jīn huò shū.
定交昔何在,至戚今或疏。
báo sú yì xiāo xiē, chún fēng nán jiǔ shū.
薄俗易销歇,淳风难久舒。
qiū wú shàng kōng táng, hán jǐn luò kū qú.
秋芜上空堂,寒槿落枯渠。
tì cǎo kǒng shāng huì, shè yī zì lǐ chú.
薙草恐伤蕙,摄衣自理锄。
cán fāng yì kě ěr, yí xiù shuí rěn chú.
残芳亦可饵,遗秀谁忍除。
pái huái wèi néng qù, wèi ěr tì lián rú.
徘徊未能去,为尔涕涟如。