ān gōng zǐ
安公子
jiàn jiàn dōng fēng nuǎn.
渐渐东风暖。
xìng shāo méi è hóng shēn qiǎn.
杏梢梅萼红深浅。
zhèng hǎo huā qián xié sù shǒu, què yún fēi yǔ sàn.
正好花前携素手,却云飞雨散。
shì jí shì cóng lái hǎo shì duō mó nàn.
是即是、从来好事多磨难。
jiù zhōng wǒ yǔ nǐ cái xiāng jiàn.
就中我与你才相见。
biàn shì jiān fán nǎo, shòu le qiān qiān wàn wàn.
便世间烦恼,受了千千万万。
huí shǒu kōng cháng duàn.
回首空肠断。
shén shí yǔ nǐ tóng huān yàn.
甚时与你同欢宴。
dàn dé rén xīn zhǎng zài le, guǎn tiān xū kāi yǎn.
但得人心长在了,管天须开眼。
yòu zhǐ kǒng rì shū rì yuǎn zhōng cháng biàn.
又只恐、日疏日远衷肠变。
biàn wàng le dāng běn shēn shēn yuàn.
便忘了、当本深深愿。
dài jì fēng shū qù, gèng yǔ dīng níng yī biàn.
待寄封书去,更与丁宁一遍。